Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

Tư duy quân sự nhân tài của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong kháng chiến chống Pháp.

Cuộc kháng chiến đặt ra yêu cầu mới là ta phải giành thế chủ động trên trận mạc, chuyển sang tuổi tổng phản công, đẩy địch vào thế thụ động phòng ngự

Tư duy quân sự thiên tài của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong kháng chiến chống Pháp

Còn nếu quyết định chọn Cao Bằng, có thể ta vẫn hạ được thị xã này nhưng sẽ phải trả giá rất đắt. Đó là khu vực Cao Bằng - Thất Khê nơi các cụm cứ điểm phòng thủ của địch chạy dọc đường số 4 là Cao Bằng, Đông Khê, Thất Khê. Sau thất bại ở Việt Bắc, quân Pháp ngày một phải lo âu nhiều đến việc giữ giàng vùng chiếm đóng vì các đại đội chủ lực của ta đã đi vào hoạt động thúc đẩy phong trào chống chọi của du kích và quần chúng.

Ta sẽ phân tán lực lượng ra, kẻ địch sẽ chẳng thể tìm thấy thứ chúng muốn tìm là chủ lực ta, trái lại, chúng sẽ bị ta đánh ở khắp nới và sẽ bị nhấn chìm trong núi rừng Việt Bắc. Nếu chiến thắng trong chiến dịch này, ta có thể thoát khỏi thế trận phòng ngự, giành quyền chủ động tiến công nhất mực trên trận mạc, tạo điều kiện tiện lợi cho cuộc chiến tranh chuyển hóa sang tuổi cầm cự, buộc Pháp phải bỏ chiến lược “đánh nhanh, thắng nhanh”.

Một cánh quân khác của Pháp lên tiếp ứng cho địch đi từ phía Lạng Sơn cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự. # Hà Bắc, vừa tranh đấu vừa phát triển lực lượng trong lòng địch.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp thị sát thị xã Cao Bằng vừa được giải phóng (1950)     Ông khẳng định: “Trong tư tưởng của tôi từ trước, điểm đột phá trên chiến trường này phải là Đông Khê.

Có thể nói, đây chính là sự đồng điệu của những tư duy quân sự hào kiệt. Khoảng đầu tháng 6/1950, giặc Pháp bắt đầu củng cố và tăng cường cả về binh lực, hỏa lực và công sự trên toàn phòng tuyến Đường số 4.

Bản thân Đại tướng cũng trực tiếp đi nắm tình hình địch và nghiên cứu thực địa. Kể cả ta hội tụ binh lực tối đa cũng không dễ công hạ mà còn đứng trước nguy cơ bị tổn thất rất lớn. Pháp mở chiến dịch Việt Bắc là “chủ động” nhằm tìm diệt quân chủ lực của ta, nếu chiến dịch này thành công họ sẽ là bên giành quyền "chủ động" trên trận mạc, đưa ta vào thế “tiêu cực”, đẩy cuộc kháng chiến của ta lún sâu vào thế trận phòng vệ.

Nhiều đơn vị đã được cử đi điều nghiên địa hình thị xã và chuẩn bị phương án tác chiến. Bộ chỉ huy chiến dịch, đứng đầu là Đại tướng đã xác định phương châm tác chiến là đánh điểm - diệt viện, lấy diệt sinh lực địch ngoài công sự là cốt tử.

Thắng lợi của Chiến dịch biên thuỳ mở ra một bước ngoặt chuyển cuộc kháng chiến của ta từ hình thái chiến tranh du kích tiến lên chiến tranh chính quy, kết hợp chiến tranh chính quy với chiến tranh du kích ở trình độ cao hơn. Bản thân pháo đài Cao Bằng được xây vô cùng kiên cố vững chắc, địa hình làm khôn cùng khó khăn.

Vấn đề quan trọng nhất trong thời điểm này là phải có phương án tác chiến phù hợp để đập tan được cuộc tấn công của địch, mà vẫn bảo toàn được lực lượng của ta để kháng chiến lâu dài. Địch nhất định phải chiếm lại Đông Khê

Tư duy quân sự thiên tài của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong kháng chiến chống Pháp

Còn ta, từ kẻ bị săn lùng trở nên người chủ động “tìm diệt” quân địch, khiến cho chúng không đạt được mục đích tiêu diệt chủ lực ta mà còn bị tiêu hao sinh lực lớn. Chiến dịch biên cương 1950 mở ra với mục đích khai thông biên giới Việt - Trung để nối liền vùng giải phóng của ta với nước Cộng hòa dân chúng Trung Hoa nhằm tranh thủ sự giúp đỡ của các nước Xã hội Chủ nghĩa cho cuộc kháng chiến của ta.

Không chỉ trong tuổi này mà kể cả từ khi cuộc kháng chiến chống Pháp bắt đầu nổ ra, so sánh mọi mặt, quân ta luôn ở thế yếu hơn địch, cả về quân số và khí giới trang bị, cuộc kháng chiến đang ở trong giai đoạn phòng thủ và ta đang tìm cách để chuyển hóa sang thời đoạn cầm cự.

Thậm chí, số đạn pháo thu được sau chiến dịch còn dùng để cung cấp cho chiến trận Triều Tiên và cả chiến dịch Điện Biên Phủ sau này. # Lên một bước mới, không cho chúng rảnh tay tụ hội quân càn quét. Pháp không những không diệt được đầu não kháng chiến của ta mà còn bị tổn thất hết sức nặng nề, buộc phải bỏ chiến lược đánh nhanh, thắng nhanh chuyển sang đánh lâu dài với ta, cuộc kháng chiến thuận lợi chuyển sang tuổi cầm cự, hai bên giằng co quyết liệt trên mặt trận.

Do vậy, ông đã quả quyết hủy bỏ phương án đánh Cao Bằng. Chủ toạ Hồ Chí Minh, Đại tướng - Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp và Phó thủ tướng Phạm Văn Đồng      sau phiên họp tổng kết chiến dịch biên thuỳ 1950      Sự so sánh nào cũng có điều cà nhắc.

Đây là khu vực phòng thủ sơ hở cửa địch, song lại gần hậu phương kháng chiến của ta, có nhiều đường nối liền với Trung Quốc, tiện việc chỉ đạo và huy động nhân công, vật lực. Thành quả này có được, công lao lớn nhất là do tư duy quân sự sắc sảo, linh hoạt và thiên tính của vị Đại tướng chưa một ngày học qua trường lớp võ bị nào! Nguyễn Ngọc  Tổng hợp.

Qua chuyến thị sát, Đại tướng nhận thấy, địa hình Cao Bằng dễ thủ mà khó công, ba mặt có sông bao quanh, mặt sau hiểm trở. Lần này, nếu đánh chiếm được một vị trí như Cao Bằng sẽ là một bước chuyển về chất, tạo nên một uy thế vang lừng.

Đây có thể được coi là sự ứng dụng cực kỳ sáng tạo một mưu mẹo kinh điển trong Binh pháp Tôn Tử là “Phản khách vi chủ” của Đại tướng ở tầm chiến lược, biến quân địch từ thế chủ động “tìm diệt” trở nên tiêu cực, gặp phải sự tiến công trên khắp cả chiến trường. Trong đợt toàn quốc kháng chiến năm 1946, có lúc ta tổ chức đánh lớn, dàn quân ra đánh với địch như ở Hà Đông, nhưng không hiệu quả do trang bị của ta thô sơ, bất lợi khi giao chiến theo hình thức chiến tranh quy ước với địch.

Như vậy, ta đã từ thế chủ động tiến công trở thành phòng ngự thụ động, tức là đang từ “Chủ” chuyển thành “Khách”. Kết thúc toàn chiến dịch, quân ta có khoảng vài trăm bộ đội bị hy sinh. Khi đó, quân ta có thể khoan thai, “chủ” động đưa các vị “khách” này vào thế trận phục kích diệt viện, lúc đó ta không những lấy được Đông Khê, Thất Khê mà còn cả Cao Bằng, thậm chí nếu biết chớp dịp thì có thể phóng thích quờ quạng dải biên giới.

Nhờ công thức “đại đội độc lập, tiểu đoàn giao hội”, quân ta tiếp giữ vững thế chủ động trong chiến dịch Việt Bắc và trên cả miền Bắc đẩy quân Pháp vào thế thụ động, căng mỏng binh lực ra đối phó.

Địch chia quân 2 cánh hòng tạo ra 2 gọng kìm vây lấy quân ta

Tư duy quân sự thiên tài của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong kháng chiến chống Pháp

Chủ lực ta có đủ khả năng công hạ được cứ điểm Đông Khê, quân Pháp ở Cao Bằng bị phong toả, cô lập tất phải bỏ thành chạy về Đông Khê, hợp với quân cứu viện ở Thất Khê và Lạng Sơn lên đoạt lại bằng được cứ điểm này.

Ngày 16/9/1950, chiến dịch biên cương chính thức bắt đầu với trận tiến công đồn Đông Khê. Cao Bằng như tôi đã biết, nằm giữa hai con sông, và có ngôi thành cổ rất vững chắc”.

Do quyết định sáng suốt của Đại tướng Tổng tư lệnh, chiến dịch Việt Bắc của địch đã thất bại thảm hại. Thành Nam An kiên cố, dễ thủ khó công, nếu Khổng Minh dốc toàn lực để đánh thành thì chưa chắc đã hạ được mà còn bị quân tiếp viện ở 2 quận An Định và Thiên Thủy đánh.

Trong binh pháp, lúc này quân Pháp đang ở thế “Chủ”, và ta ở bên “Khách” nhưng “Chủ” và “Khách” ở đây không mang ý nghĩa bình thường.

Nếu đánh thắng, ta sẽ phóng thích được một thị xã quan yếu ở biên thuỳ, ảnh hưởng chính trị sẽ rất lớn. Tuy tình huống của 2 trận đánh này khác nhau, các biện pháp xử lý cụ thể cũng có sự dị biệt nhưng tư tưởng chỉ đạo tương tự như nhau là không đánh điểm phòng ngự chắc chắn mà tập hợp đánh chỗ yếu, diệt quân tăng viện, phá thế ỷ dốc khiến cho địch trong cứ lớn buộc phải bỏ chạy, chiếm được thành mà không hao quân tổn tướng.

Lúc này, tương quan lực lượng giữa 2 bên đã tương đối quân bình, ta đã có thể mở được những hoạt động tác chiến tầm cỡ chiến dịch.

Chiến dịch biên cương của ta có nét giống trận công hạ thành Nam An của Gia Cát Khổng Minh trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Trong hồi ký “Đường tới Điện Biên Phủ”, Đại tướng Tổng tư lệnh viết: “Lấy thị xã Cao Bằng làm điểm đột phá để mở màn chiến dịch có phải là sự tuyển lựa đúng không? Cao Bằng là một vị trí nằm sâu trong hậu phương ở phía bắc.

Mất Đông Khê, Cao Bằng sẽ trở thành hoàn toàn cô lập. Nhưng quân nhân ta chưa hề đánh một vị trí 2 tiểu đoàn Âu-Phi. Phía Pháp, ngoài số bị diệt gồm 2 binh đoàn Âu-Phi và vài tiểu đoạn độc lập, số tù binh lên tới 8. Vượt qua được thế trận phòng vệ chắc chắn của 2 tiểu đoàn Âu-Phi thì quân ta cũng không còn đủ sức đánh chiếm các cứ điểm khác, không có khả năng khuếch trương chiến quả, cuối cùng cũng bị cô lập trong vòng vây của quân địch.

Ở đây địch đóng 1 tiểu đoàn, nằm trong khả năng xoá sổ của bộ đội ta. Song song, nó cũng là duyên cớ trực tiếp giúp cuộc kháng chiến của ta chuyển hóa sang giai đoạn Tổng phản công. Quyết định của Đại tướng là hết sức sáng láng, Ông đã chọn đúng khu vực tác chiến tiện lợi cho ta và bất lợi cho địch. Vì vậy, ông quyết định không tấn công mà dùng kế nhử quân tiếp viện ở 2 nơi đến để mai phục diệt viện, rốt cuộc cũng hạ được thành Nam An và cả 2 quận Thiên Thủy và An Định mà không hao phí bao lăm quân sĩ

Tư duy quân sự thiên tài của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong kháng chiến chống Pháp

Đại đội độc lập, tiểu đoàn tụ tập  Mùa đông năm 1947, quân Pháp mở cuộc tấn công lớn lên Việt Bắc với đích lùng bắt cơ quan đầu não kháng chiến, diệt lực lượng chủ lực của Việt Minh để kết thúc chiến tranh. Quân ta còn thu được hàng ngàn tấn chiến lợi phẩm, đủ trang bị cho các sư đoàn chủ lực mới được thành lập.

Đại tướng nhận định: “Đánh Cao Bằng sẽ thực sự là một trận công kiên lớn mà chúng ta còn chưa có kinh nghiệm”. Câu chuyện đã lóe lên trong đầu vị tướng hào kiệt một câu trả lời mà lâu nay ông đang kiêng kị. Từ đầu kháng chiến tới nay, quân ta chủ trương rút lực lượng khỏi các thành thị lớn, lấy nông thôn vây thành phố. Quân nhân ta sẽ có điều kiện xoá sổ bộ binh địch trên địa hình rừng núi”. Bản đồ khu vực tác chiến trong chiến dịch biên thuỳ         Năm 1949 cuộc cách mệnh dân tộc dân chủ ở Trung Quốc thành công, nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa ra đời.

Nhưng quan yếu hơn cả, là tuyến biên cương Việt - Trung được khai thông, phá thế phong bế căn cứ địa Việt Bắc với các nước bè bạn trên thế giới. Trong cuộc họp ngày 14/10/1947, Trung ương và Bác đã đồng tình chuẩn y kế hoạch, cho tổ chức quân đội ta thành những đại đội độc lập đi vào hoạt động trong vùng địch tạm chiếm để biến hậu phương địch thành tiền phương của ta.

Nhưng đâu là “điểm đột phá” để khơi mào, tạo điều kiện để đánh viện binh địch? ban sơ, phía ta chủ trương đánh cứ điểm Cao Bằng. Vì ý nghĩa đó, đây là một chiến dịch quan trọng phải đảm bảo chắc thắng.

Phương án điều chỉnh, bỏ Cao Bằng, đánh Đông Khê của Đại tướng đã được Hồ chủ toạ đã được duyệt y. Thực tại chiến sự sau đó đã diễn ra hoàn toàn theo toan tính của Đại tướng.

Sau khi Đông Khê thất thủ, cứ điểm mạnh Cao Bằng bị cô lập và thị oai khiến quân Pháp buộc phải bỏ Cao Bằng chạy về Đông Khê, đồng thời cũng cử một binh đoàn từ Thất Khê lên tái chiếm cứ điểm này và rơi vào thế trận “diệt viện” của quân ta bố trí dọc đường số 4.

Hủy Cao Bằng, chọn Đông Khê để “đánh điểm, diệt viện”  Đầu năm 1950, cuộc kháng chiến đã phát triển đến một tuổi mới, lực lượng chủ lực của ta đã lớn mạnh, đã tổ chức thành các trung đoàn và đại đoàn chủ lực trước hết là 308. Đại tướng Võ Nguyên Giáp được tôn vinh là hào kiệt quân sự thế giới     Ngay sau đó, Đại tướng liền trình kế hoạch tổ chức lực lượng theo phương châm “Đại đội độc lập - Tiểu đoàn tụ tập” lên Trung ương Đảng và Bác Hồ.

000 quân, đông chưa từng có kể từ khi bắt đầu cuộc kháng chiến. Ở đây, địch có 2 tiểu đoàn. Nhận thức được vấn đề đó, Đại tướng hiểu rằng tránh đối đầu trực tiếp trên quy mô lớn với địch là thượng sách nhưng như vậy ta phải làm thế nào để bảo vệ đầu não kháng chiến, đập tan cuộc hành binh trên quy mô lớn của địch? Trong tình thế hiểm nghèo đó, Đại tướng Võ Nguyên Giáp được nghe vắng có 1 đại đội bị lạc đơn vị đã nương nhờ vào quần chúng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét