Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Chuyện đời người đàn bà đẹp bị bạo hành gây chấn động

Câu "hồng nhan bạc phận" tuồng như ứng vào thế cục chị, để rồi những cảm giác đau đớn, hốt hoảng đôi khi lại tái tạo trong giấc mơ của chị. Giờ đây niềm hạnh phúc, tình ái còn sót lại trong chị là đứa con bé bỏng K.Ly, nhưng có nhẽ trong tâm thức chị vẫn ước ao có được mái nhà xưa.

Bình yên trong thổn thức

Nhân vật mà trong câu chuyện không ai khác là chị Lê Thị Lý (SN 1981, trú tại xã Vạn Thắng, huyện Ba Vì, Hà Nội). Người đàn bà này đã một thời phải hứng chịu những hậu quả đau lòng từ thói vũ phu của chính người chồng đã bao năm đầu gối tay ấp. Ở cái xã Vạn Thắng này, từ thuở nhỏ Lý đã nức danh là người con gái xinh đẹp có tiếng của vùng. Tuy cuộc sống gia đình Lý thời ấy cũng khó khăn nhưng ba mẹ Lý vẫn nỗ lực cho con được học hành đàng hoàng để sau này bằng bạn bằng bè. Vậy mà, trong khi Lý đang tràn đầy trong hạnh phúc vì gia đình đùm bọc xót thương thì một tai họa bất ngờ ập xuống.

Bố của Lý từ xưa đến nay lừng danh là có sức khỏe, là trụ cột cho mái ấm gia đình bất chợt bị bệnh nặng rồi nằm liệt một chỗ. Gia đình chạy vạy thuốc men, chữa chị nhiều nơi nhưng bệnh tình của ông vẫn không hề thuyên giảm. 12 năm trời đằng đẵng nhìn cha bệnh tật, Lý đớn đau đến cùng cực. Thời gian bố bị bệnh cũng là giai đoạn Lý đang học lớp 9. Ở cái tuổi đang mơ mộng, hoài bão của lứa tuổi học sinh, thấy cha bị bệnh, mẹ làm vần vật để gánh nỗi lo về tài chính, cô gái tuổi trăng tròn này chỉ biết khóc thầm trong đêm vì thương bác mẹ.

Chị Lê Thị Lý ở thời điểm sóng gió, đau đớn vì câu chuyện buồn quá cố

Gia đình lúc ấy lâm vào cảnh khó khăn đến bi đát. Nhiều lúc mẹ cô phải tính đến phương án bán nhà để lo cho cuộc sống gia đình. Tuổi thơ của Lý đã không còn êm ả như những giấc mơ mà cô thường mơ thấy. Nhưng cô bé Lý ngày ấy cũng tự biết nhủ với chính mình rằng phải biến nỗi đau thành động lực để học tập và phấn đấu. Thương mẹ, xót xa khi bố nằm liệt giường, mỗi lần đi học về cô lại sà vào chỗ bố nằm để nắm lấy bàn tay ốm nhách của ông. Những giọt nước mắt cứ chảy dài trên gò má: "Phải làm gì đây để ba má và các em bớt khổ". Lý tự nhủ. Mỗi lần chứng kiến người bố bệnh tật, Lý hình như được tiếp thêm sức mạnh. Cô đã cố học tập thật giỏi, sống thật tình nghĩa với bạn bè, hàng xóm xung quanh.

Quãng thời kì phấn đấu và đoàn luyện tại trường PTTH cũng dần trôi qua. Với học lực tương đối tốt, cô thi đỗ vào hệ cao đẳng chuyên ngành kế toán tại một trường ở Hà Nội. Xa nhà, lại không có tiền, Lý xin ở nhờ một người thân trong gia đình với quyết tâm học tập thật giỏi để sau này ra trường kiếm được một công việc hiệp để có thể giúp đỡ được cha mẹ và các em. Ra trường, cầm tấm bằng đỏ trên tay, Lý dễ dàng xin vào làm kế toán tại một doanh nghiệp lớn tại Hà Nội với mức thu nhập khá cao. Thời kì đầu đi làm, Lý mài miệt với hàng đống sổ sách, giấy tờ. Lãnh đạo công ty luôn coi cô là một nhân viên mẫu mực.

Công việc ổn định, cuộc sống gia đình cô cũng phần nào gượng dậy sau những sóng gió của thời kì. Những lần đi giao tế công việc, Lý quen với Nguyễn Tiến Thịnh (SN 1980, trú tại thị xã Phúc Yên, Vĩnh Phúc là chồng của Lý sau này - PV). Trong mắt cô, cái thuở ban đầu lưu luyến ấy, Thịnh thực sự là một bạch mã hoàng tử bước ra từ trong những giấc mơ màu hồng. Cô hạnh phúc khi trong thế cuộc có hai đấng trượng phu mà cô yêu mến và trân trọng. Một người là cha cô, người suốt thế cuộc cô mang ơn dưỡng, người còn lại chính là Thịnh, chàng hoàng tử trong trái tim cô. Nhưng nếu như người cha đã cho cô một ý chí phấn đấu, một động lực để cô vươn lên thì Thịnh sau quãng thời kì mặn nồng hạnh phúc với đứa con đẹp như thiên thần đã đẩy cô vào cuộc sống theo đúng nghĩa địa ngục thế gian cũng chỉ vì ganh mù quáng.

Bé K.Ly giờ đây là niềm hạnh phúc và hy vọng của Lý

Trò đùa căn số

Trong mắt cô kế toán xinh đẹp, giỏi giang Lê Thị Lý thời ấy, Thịnh đích thực là mẫu người đàn ông lý tưởng. Thịnh đẹp trai, ga lăng, lại là người đàn ông lịch lãm, có học vấn. Những lần hò hẹn, những buổi đi chơi đầy lãng mạn khiến Lý chan chứa trong men say ái tình. Cô nhận lời yêu Thịnh và cùng vun đắp một cuộc sống hạnh phúc với chàng trai mà trái tim cô loạn nhịp sau mỗi lần gặp gỡ. Ai cũng chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ, nhiều người còn tỏ ra ghen tỵ trước hạnh phúc viên mãn của cô. Nhưng niềm vui, hạnh phúc của cô chẳng được bao lâu. Cái câu "hồng nhan bạc phận" tuồng như ứng vào cuộc thế Lý, như trò đùa của số mệnh vậy!.

Khó khăn một lần nữa lại thách thức Lý. Khi vừa mới bước chân về gia đình nhà chồng thì bố chồng cô bị bệnh phổi. Khoản lương thu nhập của chồng chị cộng với thu nhập của Lý cũng không đủ lo cho bố chồng và sinh hoạt của gia đình.

Giữa lúc ấy cô con dâu hiếu hạnh bàn với chồng đi xuất khẩu lao động nước ngoài để mong có tiền trang trải. Giấu vội những giọt nước mắt, giã từ chồng và cô con gái chưa tròn một tuổi, Lý xách va li đi lao động tại Angola. Cuộc sống nơi đất khách quê người cực nhọc lắm mới có được đồng bạc gửi về cho gia đình. Suốt ba năm trời xa nhà, chị nhớ chồng, con da diết.

Hàng đêm, mỗi khi đi làm về chị chỉ có thể sẻ chia nỗi nhớ với chồng qua những cuộc điện thoại ngắn ngủi và ngắm chồng, ôm con qua những tấm hình. Chị bật khóc vì cuộc sống mai sau đã đẩy mình phải xa con gái từ khi nó chưa tròn một tuổi. Lý vui, hạnh phúc khi nghĩ đến việc con gái cất tiếng gọi mẹ. Và, điều chị cảm thấy toại nguyện là những năm tháng mưu sinh xứ người giúp gia đình chồng không còn vất vả như trước... Dòng ký ức chợt vụt tắt khi trên khuôn mặt của Lý thấm đẫm những giọt nước mắt. Tại sao thế cục lại bất công và đùa giỡn với tôi như thế! Lý ngước đôi mắt buồn hỏi tôi và cũng như hỏi chính mình.

Hình ảnh chụp lại bằng cớ chị Lê Thị Lý bị chồng đánh đập man rợ

Trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, chị đã san sẻ với tôi những thăng trầm của thế cục, niềm hạnh phúc, nỗi đau, những bất hạnh mà mệnh đã mang đến cho thế cuộc phong thanh của chị.

Quãng thời kì chị trở về Việt Nam cũng là lúc giữa chị và Thịnh xảy ra mâu thuẫn. Đó là do lỗi của ai?

Tôi thấy mình không có lỗi, chỉ vì anh ấy quá ghen mà thôi. Sau 3 năm cần lao nặng nhọc ở nước ngoài tôi trông đợi giây lát sum họp nhưng Thịnh lại cho rằng tôi có quan hệ mờ ám với một người tên là Minh ở bên Angola. Và cũng từ thời khắc ấy tôi trở nên kẻ tội đồ trong mắt Thịnh và gia đình nhà chồng.

Thời điểm ấy, rộ tin đồn mối quan hệ giữa Thịnh và cô gái tên An, chị chắc cũng biết chuyện ấy?

Tôi có nghe chuyện, có thể đó là lý do để anh ấy ruồng rẫy tôi nhưng bản thân, tôi vẫn luôn tin vào chồng mình vì anh ấy là chỗ dựa tinh thần cho tôi suốt trong 3 năm bôn ba xứ người. Những chuyện buồn, tôi xin phép không nhắc lại nữa, bởi mỗi lần nhắc tới, trái tim tôi thêm tứa máu.

Hiện cuộc sống của chị như thế nào?

Tôi mới trở về gia đình từ sau khi ở ngôi nhà bình yên tại Thụy Khuê - Hà Nội. Bây chừ tôi đang theo học thêm lớp nghiệp vụ để chuẩn bị cho công việc sau này. Đối với tôi, dĩ vãng xin hãy để nó ngủ yên, bởi tôi không dám tin vào sự thực này, nó khủng khiếp quá. Cuộc sống với tôi bây chừ là đứa con K.Ly bé bỏng. Tôi sẽ sống và nuôi nấng nó nên người.

Từ khi Thịnh bị kết án, chị có đến thăm Thịnh và gia đình bên chồng hay không?

Ngay cả tại những phiên tòa xét xử, đến lúc tôi trở về từ Ngôi nhà bình yên, tôi vẫn trực tính thăm hỏi và tiếp tế cho anh ấy. Gia đình nhà chồng thì vẫn không muốn ưng tôi. Có lẽ cuộc thế tôi bội nghĩa quá. Chưa bao giờ trong suy nghĩ, tôi hết yêu anh ấy. Tôi chỉ mong được một ngày gia đình đoàn viên, vang tiếng cười trẻ em. Nhưng dường như mong ước còm của tôi đã quá xa vời.

Phạm Dương


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét